Tinh dầu Tràm – mùi hương của Thầy!
Ngày hôm nay, khi cầm trên tay lọ tinh dầu tràm, tôi không chỉ cảm nhận được mùi hương dịu dàng, mà còn nhớ về tình thầy trò đong đầy yêu thương. Hương tràm không chỉ chữa lành thân thể, mà còn là cây cầu nối những ký ức đẹp đẽ về lòng nhân ái và sự hy sinh của thầy cô.
HÌNH BÓNG THẦY NGÀY ẤY GẮN LIỀN VỚI MÙI HƯƠNG TINH DẦU TRÀM
Trong ký ức của tôi, những năm tháng tuổi thơ nơi làng quê nghèo khó luôn gắn liền với những buổi học giản dị, những con chữ gầy guộc trên trang sách cũ, và người thầy chủ nhiệm với nụ cười hiền hậu. Thầy không chỉ là người dạy học, mà còn là ánh sáng soi rọi cho chúng tôi qua những ngày tháng khó khăn nhất.Mỗi khi thầy bước vào lớp, không gian như bừng sáng với chiếc áo trắng giản dị. Chiếc áo cũ hơi bệt màu nhưng luôn sạch sẽ, như chính con người thầy – mộc mạc mà thanh cao. Có một điều đặc biệt mà tôi và các bạn luôn nhớ mãi: lớp học của thầy lúc nào cũng phảng phất một mùi hương êm dịu, vừa ấm áp, vừa thanh mát. Chúng tôi không biết đó là gì, chỉ cảm thấy mùi hương ấy khiến mỗi tiết học thêm dễ chịu, như được chở che dưới bóng mát của cây tràm sau trường.
THẦY TÔI – NGƯỜI “GIEO MẦM” CẢM XÚC
Thầy hay kể chuyện trong những giờ ra chơi. Chuyện lô cốt cũ phía sau sân trường, nơi từng là nơi trú ẩn của bao thế hệ học trò. Chuyện bà Ba, người đàn bà nghèo nhưng luôn cưu mang những đứa trẻ không nhà. Và chuyện cây tràm, loài cây kiên cường sống sót qua nắng gió khắc nghiệt, mà lá tràm, theo lời thầy, mang trong mình tinh túy của đất trời. “Lá tràm có dầu, dầu ấy tỏa hương. Cũng như con người, dù trải qua bao gian khó, tâm hồn vẫn cần tỏa sáng,” thầy nói, ánh mắt sáng rực niềm tin.
Một ngày nọ, tôi cảm lạnh nặng. Mọi khi bệnh chỉ đôi ba hôm là hết, nhưng lần này kéo dài khiến mẹ tôi lo lắng không yên. Nhà nghèo, chẳng thể mua thuốc, mẹ chỉ biết bón từng thìa cháo rồi nhìn con trong nỗi bất lực. Tối hôm đó, thầy đến nhà. Trong tay thầy là một lọ nhỏ màu vàng, ánh lên dưới ánh đèn dầu. “Lấy lọ tinh dầu tràm này xoa ngực, xoa lưng, rồi hơ ấm, sẽ nhanh khỏe thôi,” thầy bảo.
Tôi chẳng hiểu lúc ấy thầy đã làm cách nào để có được lọ tinh dầu Tràn ấy. Sau này mới biết, thầy tự tay chiết tinh dầu từ lá tràm sau trường, chỉ để giúp học trò vượt qua những cơn ốm đau. Và đúng như thầy nói, sáng hôm sau, tôi thấy cơ thể nhẹ nhõm lạ thường.
Nhiều năm trôi qua, tôi rời quê, trưởng thành, rồi quay trở lại trường cũ. Cây tràm sau trường vẫn đứng đó, che bóng mát cho biết bao thế hệ học trò. Lớp học cũ vắng bóng thầy, nhưng hương tràm thì vẫn còn, lặng lẽ lan tỏa, như thầy vẫn luôn ở đây, thầm lặng và tận tụy.
Ngày hôm nay, khi cầm trên tay lọ tinh dầu tràm, tôi không chỉ cảm nhận được mùi hương dịu dàng, mà còn nhớ về tình thầy trò đong đầy yêu thương. Hương tràm không chỉ chữa lành thân thể, mà còn là cây cầu nối những ký ức đẹp đẽ về lòng nhân ái và sự hy sinh của thầy cô.
TINH DẦU HẰNG PHAN – GỢI NGÀN CẢM XÚC!
Tinh dầu tràm của Tinh Dầu Hằng Phan không chỉ là sản phẩm thiên nhiên an lành, mà còn gợi nhớ những ký ức ngọt ngào và ý nghĩa. Hãy để từng giọt tinh dầu mang đến sự thư giãn và kết nối bạn với những giá trị sâu sắc trong cuộc sống.
Truy cập ngay tại tinhdauhangphan.com để khám phá những sản phẩm tinh dầu thiên nhiên đầy tâm huyết.